17 tháng 11, 2013

Thư không gửi...

Thư không bao giờ gửi....

Anh thân yêu.....!

Đêm nay lạnh lắm , buồn...em đang lang thang bước , con đường vắng không có bóng người qua lại . Thỉnh thoảng có vài người đi ngược chiều , họ vội vã như muốn nhanh chân về đến nhà , để tránh cái lạnh của Mùa Đông ....
Chỉ còn mình em đi dưới những hàng Thông reo vi vu, giống như tiếng nhạc buồn cất lên , hòa quyện và cảm thông với người đang mang nặng trĩu một tâm tình ......
Những tán lá Thông trên cao , không đủ che cho triệu triệu .... cảm giác nhớ nhung mà em dành cho anh .
Nhớ nhớ nhiều lắm anh ơi , con đường em trở về nhà không còn ai khác ngoài em , bước chân buồn giống như em.... đang đi về một cõi hư vô ...

Nhớ nhớ nhiều lắm anh thân yêu .., nhớ cái ngày em vượt cả đoạn đường dài , với bao bụi bặm của nắng nóng đến thăm anh , gặp anh ....

Anh biết không .... ngồi trên xe hàng mấy tiếng đồng hồ em mệt mỏi rất nhiều , vậy mà khi bước xuống xe ... nhìn thấy anh tươi cười đón em .. cảm giác mệt mỏi , căng thẳng trong em dường nhu tan biến hết , mà thay vào đó là niềm vui sướng, xen lẫn xúc động bồi hồi trong trái tim em . .....
Thật sự , em luôn luôn lo sợ lần đầu tiên khi anh gặp em , anh sẽ như thế nào , bởi vì trong con người em luôn có cái nhút nhát lo sợ đi kèm theo em khi gặp anh . Nhưng giây phút đầu tiên em nhìn thấy anh , đó là ánh mắt và nụ cười thân thiện anh dành cho em , làm cho em tự tin luôn vui tươi nói cười , giống nhu em đã gặp anh từ rất lâu vậy...
Anh có biết vì sao em lại cho anh màu đỏ để anh tìm em không ? , Cũng chính là vì lần đầu tiên em hồi hộp lo lắng khi gặp anh , em muốn được nhìn ngắm anh trước , em muốn anh mãi dõi mắt tìm kiếm một người , còn em sẽ đứng bên cạnh anh , nhìn anh đi tìm một người vô hình , vậy mà cuối cùng rồi anh cũng nhận ra em trước , anh thật giỏi hơn em tưởng tượng nhiều .

Giờ mỗi khi nghĩ lại cảm giác đầu tiên anh nhẹ nhàng cúi xuống thật thấp , đôi môi mềm của anh khẽ đặt lên môi em một nụ hôn nồng cháy , em đê mê trời đất như quay cuồng , cảm giác ngượng ngùng trong em tan biến hoàn toàn , thay vào đó là sự ấm áp lần đầu tiên mà em có được từ nơi anh mang đến cho em ...
Một chút rụt rè , một chút thẹn thùng , lo lắng , và một chút tò mò của cả anh và em , không thể ngăn cản được hai con người đang cô đơn đi tìm niềm hạnh phúc .....
Em như tan chảy trong đôi môi anh , mong ước thầm kín của em giờ trở thành hiện thực...sao cảm thấy ngọt ngào quá anh ơi ...môi chạm môi ..không bao giờ muốn rời xa ..." đừng đẩy em ra anh nhé.." , đó là tất cả những gì em muốn nói ...
Em xúc động nên nhắm nghiền mắt lại , những giọt nước mắt vui sướng đã lăn xuống má em , như muốn chứng minh tình yêu em dành cho anh rất rất nhiều..
Em muốn được ở mãi bên anh ,mãi được lo lắng quan tâm anh nhiều hơn ..em cần anh , cần trái tim của anh ...cần tình yêu anh dành cho em mãi mãi ..., nỗi nhớ thương bao ngày qua của em , dường như anh thấu hiểu và anh đã đền đáp một cách thỏa đáng trân trọng dành riêng cho em...
Em thấy mình thật sự tự do trong khoảng trời mênh mông lạ thường , trong tình yêu thương vô bờ bến mà anh đã tạo ra khi bên em ..
Em thật sự hạnh phúc khi có được anh , mình mãi mãi bên nhau và chia sẻ mọi điều anh nhé , có được không hở anh ..!!??
Những suy nghĩ chứa đầy hình bóng của anh , làm em dại khờ ...em dại khờ đê mê ngất ngây...trào dâng niểm vui sướng mãnh liệt ái ân ..., cảm xúc thăng hoa tình yêu dâng trào lên đỉnh điểm ...
Nụ hôn trên môi của sự yêu thương cảm nhận như những làn gió mát, những cơn mưa hè xối xả xóa hết sự khô cằn trong tâm hồn nhau…đem lại sự sống cho mầm “tình yêu”…để rồi mầm phát triển trở thành cây “hạnh phúc”…nhất định thành cây gia đình hạnh phúc anh nhé ..nhớ thương và yêu anh vô cùng ...
Ở nơi ấy anh phải giữ gìn sức khỏe anh nhé ...em vẫn còn giận anh vì lời hứa đến thăm em ..ngày ngày em vẫn mong và đợi chờ anh , nhưng anh không giữ lời hứa ..........mà anh rời bỏ em đi xa mãi mãi....

Em đã tự hỏi nhiều lần vì sao...vì sao....anh vội vàng rời xa em...cho đến giờ ......em vẫn còn tự hỏi vì sao........Nhưng sao anh không chịu trả lời cho em........

*** Anh ngủ ngon và bình yên mãi mãi anh nhé......