Đâu đây....vẫn còn sót lại một vài chiếc lá trên cành cây trơ trọi một mình ..., dường như chúng chỉ cẩn chờ một cơn gió nhẹ lướt qua ...là chúng lặng lẽ gieo mình xuống lòng đất Mẹ , để hoàn tất một chu trình lá non rồi sẽ già..lá xanh rồi cũng có ngày chuyển sang vàng héo úa già cỗi..
Tháng một về...vẫn còn chút nắng Mùa Đông ..., sáng...tôi cứ muốn thơ thẩn đi dọc theo những con đường nhỏ mênh mang trong Thành phố.. muốn nhìn thấy những giọt sương lung linh ...mờ ảo của buổi sớm tinh mơ ...nhưng đầy lạ lùng của nắng mùa Đông ngọt ngào.....trước sự ngac nhiên ngẩn ngơ của bao người đang đi trên đường..., đôi khi tôi muốn chìm trong những bước chân thảnh thơi lang thang...để tìm kiếm một hoài niệm nào đó trong quá khứ..., để tìm một chút nắng ấm áp lâu rồi tôi đã bị lãng quên..., bởi lúc này đây bên cạnh tôi không còn người yêu thương..., mà chỉ còn lại sự cô đơn trống vắng...
Tháng một về...dường như nó cũng là mùa của những cái nắm tay ấm áp...những cái ôm thật chặt...để lòng thanh thản...nhẹ nhàng hơn..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét