25 tháng 11, 2012

Cô đơn mùa đông về...

                  Đông đã về...chủ nhật hôm nay bỗng dưng ta thấy lòng mình cô đơn và hoang hoải...Ông mặt trời dường như cũng đang trống vắng buồn giống ta , nên đến giờ nầy vẫn cuộn tròn trong đám mây ấm áp chưa muốn thức dậy...
                  Đông đến mang cho ta nhiều cảm xúc quá.., có lẽ mùa Đông đã cho tôi hiểu nhiều về cuộc đời hơn..., tôi hiểu được trong cái lạnh lẽo của mùa Đông , dù chỉ là một chút thôi ..., nhưng những ai đang cô đơn giữa cuộc đời , vẫn mong mỏi ao ước được sưởi ấm .

                Đêm mùa Đông dài lạnh lẽo , cũng là lúc nỗi buồn bắt đầu len lỏi trong tim . Có phải chăng mùa Đông là mùa của những nỗi buồn..!? Mùa Đông đã cho tôi nhìn thấy nhiều điều , đó là những cành cây dường như cũng đang cô đơn gầy khô trơ trụi lá , nhưng vẫn trơ ra cùng giá lạnh , gió rét ...để khao khát một giá trị sống khi mùa Xuân về ..? Và để cho ta biết rằng mọi nỗi đau nào ta đã từng kiên cường chịu đựng...rồi cũng sẽ qua , rồi có một ngày hy vọng.... ta sẽ lãng quên , và mọi thứ ngọt ngào sẽ mang đến cho ta chính từ những nỗi đau ấy...,
              Mùa Đông về mang theo những cơn gió lạnh len vào những ô cửa kính ..., hình như ta đang rất cần...rất cần những tia nắng ấm áp của bình minh ..

              Ôi...mùa Đông về ...cô đơn buốt giá và lạnh lẽo, ta đang  cần lắm  một ngọn lửa nhỏ để sưởi ấm cho tâm hồn.....


Không có nhận xét nào: