7 tháng 7, 2012

Đà Lạt tháng bảy..


Con đường dốc quanh co...
 Tháng bảy Đà Lạt  mưa dịu dàng , nắng lang thang qua từng con phố vắng , gió lao xao lành lạnh của buổi sớm mai ..., những giọt sương lấp lánh vẫn còn đọng lại ..trên những chiếc lá cô đơn chưa kịp tan...
      Bước ra sân nhà đứng ngắm nhìn xung quanh ,  nơi đây có những con đường dốc quanh co nở nhiều hoa bình yên , từ ngọn đồi bên này , nhìn qua đồi bên kia bao phủ một màu thông xanh ngắt ..., hình như tôi đang nghe những lời thì thầm , tâm sự của đôi uyên ương..., và tiếng cười trong trẻo cất lên của chàng trai và cô nàng thông reo , làm khu vườn thông đang yên giấc , bỗng trở mình tỉnh dậy ...những lá thông reo  khẽ trở mình,  cùng hòa chung một điệu nhạc du dương cất lên thật vui tai...
     Tôi cảm thấy cuộc đời mình , có những niềm vui lẫn nỗi buồn  ngọt dịu...
    Đà Lạt tháng bảy cơn gió lạnh hiu hiu , nhẹ nhàng ôm hôn đôi má ửng hồng ai lướt qua ..., như đôi tay mềm mại của người ấy... , một vòng tay siết chặt vẫn còn in đậm trong tôi ..., và  sau những nồng nàn đó là chuỗi ngày dài đêm thương nhớ..., đôi khi trái tim tôi nhịp đập bất thường....
      Nắng, gió, mưa... đôi khi  không đem đến cho tôi  nụ cười. Ngày cứ buồn hiu như những đóa hoa dại u buồn  sắp lụi tàn..., những nỗi buồn vu vơ đã phủ kín  trái tim tôi từ dạo ấy. ...
     Cánh cửa ngôi nhà này tôi luôn khép kín , giống như  tim tôi đang vỡ những bản màu buồn bã.... Niềm đau thương ...như trốn cùng với trái tim nghèo nàn .... tôi cứ ôm ấp vuốt ve cưng chiều mãi một kỉ niệm và nhớ  khoảnh khắc  đó mãi không thôi... , trong tôi luôn có một hình bóng vô hình , cứ hiện hữu chập chờn luôn trong tâm trí.
       Tháng bảy đà lạt tôi cứ đứng ngắm mãi , con đường mòn in dấu chân người còn kiếm tìm về miền yêu tha thiết..., một màu tím hoang dại ...buông tím cả cõi lòng...
     Người đi rồi..., người đã xa tôi thật rồi , nên tháng bảy ngày chẳng buồn gieo nắng, có còn lại gì ..., có chăng chỉ còn trái tim luôn biết giấu đi những ngọt ngào xa cách , giấu đi những giọt nước mắt đang chực chờ rơi.., môi hôn dịu ngọt ngày nào vẫn còn ..
      Tháng bảy đà lạt...ta vẫn còn đây một đôi môi nồng cháy và một trái tim đang  khao khát ....
       Người ơi... nơi đây trái tim em vẫn còn ấm lắm... những yêu thương ngày nào hình như  chưa xa.....


Không có nhận xét nào: