2 tháng 5, 2012

Tháng năm quá khứ và hiện tại..



Nhớ lắm tuổi học trò..
         
Tháng năm  lại về bình lặng  trên  quê hương.
   Tháng năm lại về, mang theo những cơn mưa đầu mùa, chợt đến chợt đi....
        Những cơn mưa buổi chiều lớn và dai dẳng , kéo theo hơi lạnh của phố núi cao nguyên ..
       Ừ tháng năm về thì đã sao , cuộc đời tôi đã bước qua bao nhiêu là tháng năm.., mỗi tháng năm đi qua là đọng lại trong tôi  bao  mùa của ký ức, mùa của những yêu thương và nhung nhớ…
       Thời gian trôi qua khiến tôi  ngỡ ngàng trước những gì đã xảy ra,  và ngỡ ngàng với chính  con người  mình ở hiện tại . 
      Tôi là chính tôi của ngày hôm nay , và luôn ước mơ ngày mai mình có một ngày thật tươi sáng rạng ngời .
           Tháng năm ùa về trong tôi những   niềm đau , bao kí ức xót xa của tuổi thơ ngây ..
           Tháng năm  gợi cho tôi những nỗi nhớ miên man , của một vùng quê Tây Nguyên  đầy tràn miền thương nhớ ..
        Miền quê năm tháng xa xưa ấy , có những ngày đầu tháng năm đến nhẹ nhàng như cơn gió uốn mình qua khung cửa , vỗ về giấc ngủ trẻ thơ. Những cơn gió tháng năm mang theo cả cái oi nồng của mùa hè, cả hương thơm dịu nhẹ của mùi mít từ vườn sau nhà nhờ ngọn gió nhẹ đưa vào ,  mùi ngô khoai  nướng thơm lừng bếp nhà ai mang hương thơm đến , làm cho ta có cái cảm giác cồn cào khó tả , xa xa có tiếng ầu ơ ..của người bà ru cháu ngủ , vì mẹ đi làm chưa về ...
         Tháng năm ơi nhớ lắm,  nhớ những giận hờn tuổi học trò , những hiểu lầm đáng tiếc, những trăn trở  trong đêm về cuộc đời , về ý nghĩa của con người, và về ý nghĩa giá trị của chính ta trong quá khứ , cũng như cuộc sống ngày hôm nay . 
        Tháng năm, một mình  ta  cô đơn giữa dòng đời với niềm buồn tủi ,  về số phận ngắn ngủi của những  con người, về sự đổi thay của sự vật và tạo hóa đã xoay vần , trong các mối quan hệ  mà đời người ai cũng đã từng nếm trải .  Đôi khi cảm thấy trái tim mình quá bé nhỏ , không thể đong đầy hết những tình cảm mà ta đang muốn giữ lại...
         Có đôi lúc ta nhắm mắt thư giãn thả hồn theo gió ,  đắm chìm trong suy nghĩ ưu tư,  theo tiếng chuông nhà thờ  ngân lên  từ xa vọng đến , như nhắc cho ta nhớ  tháng năm Đức Mẹ hồn xác lên Trời ,  ..,  và ta  cảm nhận tình thương bao la của Mẹ ngự trị trong tim ta , và ta cảm nhận  hơi ấm tình thương của Người bao trùm xung quanh ta ...
        Trời tháng năm đáng yêu.. nhưng cũng  đáng ghét , bởi vì mưa nắng thất thường , làm cho con người cũng muốn thay đổi theo mưa nắng .. Nhưng rồi ta  lại yêu cái nắng tháng năm, không oi ả, gay gắt mà trong trẻo, dễ gần . ..ta yêu tiếng hát của chú  ve sầu báo hiệu mùa hè đến , yêu những chùm hoa phượng nở rực rỡ đỏ  thắm  tươi,  trên những hàng cây trước sân trường ..

         Tháng năm về cho ta bài học về sự hụt hẫng và giá trị của lòng tin. Có lẽ khi yêu ai  mình đã đặt rất nhiều niềm tin , và lòng thủy chung ở người đó , nên mỗi khi có chuyện đến với mình , lòng cảm thấy buồn không nguôi ...
         Tuy là rất buồn nhưng khi  mình đã quyết định , đặt trọn niềm tin ở đó thì sẽ không hối hận , bởi vì mình đã  tin tưởng và luôn sống hết mình và chân thật..., còn ai đối với mình ra sao đó là lòng " hảo tâm " của họ , mình vẫn luôn tươi cười  cảm ơn và .., đón nhận những gì họ đã ban tặng cho riêng mình..
         Khi họ không thương yêu mình , dù trong lòng buồn muốn chết đi được , nhưng khuôn  mặt mình luôn tươi cười chúc mừng họ , hãy để họ ra đi và đừng níu kéo , vì  khi đó dù tình cảm mình  có dành cho họ nhiều đến đâu chăng nữa , thì cũng không còn quan trọng , bởi vì tình cảm của họ đã  không thể dành cho mình...
        Thương nhớ về kỉ niệm,  làm tháng năm trở nên thật đặc biệt.                                            Có  lúc mệt mỏi, buồn thì hãy khóc cho vơi bớt nỗi buồn..
        Có đôi lúc buồn tưởng chừng như không thể vượt qua, nhưng rồi ta cứ tự nhủ rằng  .. cố lên, cố lên, cố lên và mình hãy cố lên....
         Kỉ niệm quá khứ ùa về trong vô thức ... Viết cho những người mình  yêu thương bằng tất cả hồi ức còn lại , về một mùa hè với con tim đang hồn nhiên nhảy nhót , về một mùa hè có những chiếc  áo dài trắng..., xôn xao góc sân trường nhỏ gọi về những thân thương... 
         Còn tháng năm nầy ta còn gì lại cho riêng mình .., có chăng chỉ là tuổi già đã và đang đến ..., có phải ta đang bắt đầu lại với hoài bão mộng mơ ..  ?
        Một tháng năm kết thúc  lo toan và kì vọng ,  là buồn  một mình nơi lan can lộng gió,  là giọt nước mắt không nói thành lời ,  là đưa tay hứng cơn mưa đầu hạ ..,  là những ánh mắt nhìn xa xăm mong ngóng về một nơi nào đó , để nhớ thương và trông mong một hình bóng thân thương của người ở tận đâu , hay ở phương trời xa nào ...
      Tháng năm nầy có phải chăng là sự  kết thúc… lại một tháng năm của hoài niệm ... Nhưng sao ta vẫn còn nhiều yêu thương  đến như  vậy ? Có lẽ  yêu thương rồi cũng sẽ chỉ là  quá khứ mà thôi ...bởi vì làm sao ta có thể giữ .., làm sao ta có thể níu cơn mưa đầu mùa...
        Tháng năm về...mong lại một lần nhặt được chút cảm xúc đã vỡ tan trong miền xúc cảm..., nhặt một chút niềm thương cảm vấn vương...Anh ơi...Gió sẽ lang thang về miền hạnh phúc ...có phải thế không anh ?
              Tháng năm này ta mong lắm ...mong lắm được nhìn  thấy cầu vồng...!!






                                        Lẻ loi...giữa cuộc đời...









Không có nhận xét nào: