Chỉ là điều ước mơ giản dị nhưng mãi mãi.. |
Ngồi dậy , bỏ chân xuống giường xỏ vội đôi dép cho ấm chân , xuống nhà mở máy viết những gì mình đang suy nghĩ .
Valentine... theo như em biết , đó là ngày ngập tràn hoa, tiếng cười, niềm vui, hạnh phúc. là những cái siết tay thật ấm, những nụ cười thật vui, những nụ hôn thật ngọt ngào và những lời tỏ tình thật lãng mạn.
Còn em thì ngày tình nhân hay ngày Valentine gì cũng giống nhau thôi ( hehe) . Tại hôm nay mở mạng đọc báo , em thấy những đôi Uyên Ương yêu nhau , gửi cho nhau những lời chúc mừng lãng mạn , đắm say . Họ viết cho người yêu thương của họ , bằng những ngôn từ yêu thương có cánh , cao vút bay bổng trên các tầng mây , làm cho lòng em đây bứt rứt , xốn xang khó chịu quá , nên em cũng phải vào đây cố gắng suy nghĩ , và vật lộn với cái đầu thiếu thông minh của mình , để nghĩ được mấy từ yêu thương gửi đến người yêu dấu của em .
Em không có Hoa , cũng không có viên Cho-co-lat nào để kính tặng anh hết , vậy nên anh vui lòng nhận Hoa và Cho-co-lat mà em sưu tầm cũng được nha anh ( hì hì mình là phụ nữ mà ). Quí nhau là ở tấm lòng thôi mà đúng không anh yêu .
Thật ra chúng mình đâu phải cần chờ đến ngày Valentine, chúng mình mới cho đi và đón nhận yêu thương như thế, đâu phải chờ đến cái ngày một năm có một lần này mới được thể hiện tình yêu phải không anh ? Em chỉ mơ ước sẽ được gặp lại anh nhiều lần nữa trong cuộc đời , tay trong tay với người mình yêu... ấm áp, an toàn và bình yên... cảm giác đó thật đặc biệt, xao xuyến và khó quên .
Cho dù như một vòng xoay vô tận chẳng có điểm dừng, dù vẫn phải lo lắng, tất bật cho cuộc mưu sinh , vật lộn với biết bao khó khăn của cuộc sống đời thường , dù em hôm nay khác hôm qua nhiều lắm.., có thể em già đi nhiều hơn ... nhưng em vẫn là em. Vẫn còn những giấc mơ , vẫn có những suy nghĩ lãng mạn vu vơ về tình yêu, vẫn mơ mộng về một người sẽ nắm tay em đi đến suốt cuộc đời. Có quá xa xỉ không ? Valentine đối với em, vẫn chỉ là nắng, là gió, trăng, sao, là những khoảnh khắc lãng mạn, là những bức thư tình không bao giờ gửi , với những lời viết bình dị ngô nghê, chân thành và da diết. Là những tin nhắn "vô tình" đi lạc, là những niềm vui bé xíu nhưng lan toả và cảm thấy yêu cuộc đời nhiều hơn mỗi khi em luôn nghĩ vế anh .
Cám ơn vì em vẫn còn được yêu thương, trân trọng và tin tưởng trong mắt ai đó.
Cám ơn người đã đi qua cuộc đời, làm em cảm thấy vững tin hơn về sự lựa chọn của mình, về con đường em đi.
Cám ơn vì cho em thêm một ngày để cho đi và nhận lại yêu thương như thế...Cảm ơn anh vì tất cả .
Em chỉ mỉm cười thôi, vì em vẫn có những tự trọng ngốc nghếch của mình, em vẫn muốn tự tin, bản lĩnh và dũng cảm nhiều hơn,
Em vẫn luôn hy vọng rằng trên những nẻo đường xuôi ngược, trong những tất bật của cuộc sống, theo những niềm vui tưởng chừng như đơn giản nhất, có hai người sẽ bất chợt nhận ra nhau... Rồi em ước mưa sẽ rơi trong đêm, nhẹ thôi, đủ để ai đó cảm thấy cần hơi ấm của nhau, gió sẽ đến trong đêm nhẹ thôi, đủ để ai đó cảm thấy cần bờ vai của nhau và những điều kỳ diệu là có thật...Những người yêu nhau sẽ đến được với nhau... hãy vững tin bước đi , nhất định cuối đường hầm sẽ gặp ánh sáng ( nhưng không biết ánh sáng nó nằm ở chỗ nào hehe )…Mỗi ngày em đều suy nghĩ và luôn cầu mong điều mơ ước của em sớm trở thành sự thật . Đâu phải chờ đến ngày Tình Nhân này , mới được suy nghĩ và ước mơ phải không anh ?
Chúc anh mọi ngày như mỗi ngày , luôn nhận được nhiều tình yêu thương của mọi người , nhiều sức khỏe và an lành nha chàng Lãng Tử dấu yêu của em .
Luôn tin tưởng và hy vọng anh vẫn còn nhớ đến em , như những gì em vẫn luôn nhớ và hướng về anh .
Em
Đ.L ngày 12-2-2012
Nước ngược Dòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét