Đêm yên lặng một cách lạ thường ...mọi thứ chung quanh dường như đang ngủ cùng với những giấc mơ thật ngọt ngào ... Chỉ có mình tôi vẫn còn đang ôm chiếc gối thao thức cùng với những hạt sương đêm đang vô tình rơi một cách lẻ loi lạnh lẽo...
Tôi muốn quên đi tất cả mọi thứ...muốn quên mãi mãi ..nhưng sao nó cứ hiện về trong tâm trí...giống như giọt sương kia vẫn đang còn rơi rớt vương vào ô cửa kính..., những giọt sương rơi là chút tiếc nhớ ...như chờ mong một điều gì đó bất ngờ đến với tôi...
Những hạt sương cô đơn đọng lại rồi rơi từng giọt ..từng giọt buồn hiu hắt đong đầy nỗi nhớ..., nhẹ nhàng sương rơi ...còn ta thoáng nhớ ..những gì chưa kịp vui đã mất..., nằm gần bên khung cửa sổ ..cơn gió lạnh len vào ô cửa kính .., bất chợt rùng mình vì lạnh..., vì thiếu vắng một vòng tay, một chút chăm sóc ân cần..
Đêm dài thật sâu...Những hạt sương vẫn từng giọt ..từng giọt buồn rơi.., ta nghe thật chạnh lòng...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét