Đã có bao giờ ....một cơn gió vô tình thoảng bay nhanh qua , ta có thể nào chạy theo để níu giữ lại được...?
Đã có bao giờ ...chiếc lá vàng già cỗi đang buông mình rời khỏi cành cây , ta có thể nào ngăn cho lá đừng rơi ...?
Và tình yêu cũng thế....Đã có bao giờ tình yêu ra đi , lẽ nào ta quì gối van xin tình yêu ở lại ...? Vậy nên đành chia xa...., đành để cơn gió thổi bay mãi mãi với thời gian , cùng với chiếc lá vàng kia rơi rụng mãi ...trong một chiều gió lạnh heo may....
Một sớm mai tôi đi bộ lang thang khắp nẻo đường ...., đang đi giữa rừng thông xanh im lặng tiếng , hình như thoáng nghe trong gió bay , có lời tình thầm thì nghe đắm say đến nao lòng ..., và tôi muốn gửi một phần tâm hồn mình nơi rừng thông hoang vắng , muốn gửi một phần kỉ niệm tình yêu của mình, đã vội ngủ quên từ lâu vào giữa chốn hoang vu nầy.....
Nắng đã lên , nhưng hình như tôi nghe nắng thở dài ...Ô...kìa một làn sương mỏng manh ...và dường như ta còn sót lại một chút tình đang rơi.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét