11 tháng 10, 2012

Tháng Mười...hoa dại về...

          Sáng ...Đà Lạt tháng mười mơ màng trong sương lạnh ..., đất trời giờ đang bừng nắng nhưng cũng là cái nắng lạnh của xứ sương mù.....
          Sớm mai ...nắng vàng tươi sóng sánh trải dài đều xuống tận cây cỏ núi đồi...., nắng phủ cả mọi thứ .., nắng rót nhẹ lên từng hàng cây lá thông xanh...
          Tháng mười về... lác đác đã có một vài  đóa hoa quì dại nở vàng rực , như muốn  điểm tô sắc vàng cùng với ánh nắng ban mai...
Hoa quì rực rỡ trong nắng ban mai....
         Gom góp một chút nắng , một chút gió se se lạnh ..., dường như nắng cũng muốn dồn hết tình yêu thương của mình , đọng vào trên từng cánh hoa rực rỡ xinh đẹp...nhưng  mỏng manh không mùi hương ...mà lại cứ rung rinh vàng lên trên nền lá xanh bàng bạc , giữa bầu trời nắng xanh thẫm một màu lá thông kia....Tất cả dệt lên một bức tranh đẹp tuyệt vời ...mà thiên nhiên đã ưu ái ban tặng cho phố núi tình yêu sương mù muôn thuở  ..., tạo nên một sắc vàng lung linh ... đẹp đến nao lòng người...

        Sáng ...vẫn là điệp khúc đi bộ thường ngày ...nhưng bất chợt  hôm nay  cảm nhận một sắc vàng hoa dại riêng cho tôi..bởi lẽ loài hoa này không hương , thân cây gầy guộc nhưng có một sức sống cứng cỏi lạ thường ..., dù gió có thổi cây gãy ngã nghiêng xuống mặt đất ...nhưng sắc hoa vẫn cố  ngẩng đầu cao trải dài một tấm thảm vàng rực rỡ....mê mải...
          Một chút sắc hoa vàng được chắt chiu từ tình yêu nồng nàn của nắng lạnh ....cùng với nhịp đời tôi  nơi phố núi bình yên.....
Ngôi nhà nhỏ của tôi ....

Không có nhận xét nào: