Chỉ cần sớm mai dạo quanh những con đường có những hàng thông xanh , ta lặng thinh lắng nghe và ngắm nhìn... sương mù thổn thức ôm Đà Lạt ....
.......và ghé đại vào quán cà phê nào đó nằm trên đường , để biết rằng ly cà phê đã thấm lạnh trên triền dốc hoang sơ....tự bao giờ....

Chỉ cần ...sớm mai ta đứng trên đồi dốc cao phố núi....lặng thinh ngắm nhìn thành phố cao nguyên , bốn mùa sương giăng phủ kín khắp nơi..., ta cảm nhận ta...không phải là ta...mà hình như ta cùng với mây trời đang phiêu bồng , mơ màng trong không gian huyền ảo lung linh..... thoắt ẩn hiện này...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét