Mấy hôm nay Khánh.. chồng Tú Phụng bệnh , thương chồng vì quá lo cho mẹ con mình , lo cho cuộc sống gia đình nầy quá nhiều , đến nỗi kiệt sức phải ngã bệnh ...
Khánh giật mình mở mắt , mỉm cười nhìn Phụng " sao em không đi ngủ mà đứng đó nhìn anh làm gì.., bộ hôm nay anh lạ lắm hả ? " Vừa nói dứt lời , không để cho Phụng kịp trả lời , Khánh choàng dậy ôm ghì Phụng kéo nàng ngã ập xuống người mình , hôn lấy hôn để vào môi nàng ....
Dường như không cưỡng lại nổi ..sức nóng hừng hực trên đôi môi chồng , hai vòng tay Phụng cũng ôm riết lấy thân thể chàng , họ trao nhau những nụ hôn sâu nồng nàn.. nhưng hết sức nóng bỏng , ....Hai thân thể ôm chặt cùng lăn lộn ..quyện lấy vào nhau hòa cùng làm một .., đê mê , ngất ngây .. đất trời như nghiêng ngả theo họ....
Phụng đưa làn môi tươi thắm , nóng bỏng hôn vào ngực chồng.., những ngón tay điệu nghệ .., mân mê xoay tròn nghịch xung quanh vùng đầu ngực , làm chàng không chịu nổi thở hổn hển .., Phụng khéo léo dùng lưỡi liếm nhẹ , lên đầu ti nhỏ xíu , để giúp chàng tăng thêm cường độ , bất giác chàng co rúm người lại , hơi thở dồn dập nhiều hơn , vì nhận sự bất ngờ từ đầu lưỡi của Phụng...
Hai vòng tay rắn chắc của Khanh càng siết chặt Phụng hơn , hơi thở gấp gáp mỗi lúc một sâu , mạnh và dồn dập hơn ...Phụng đu người bá chặt cổ chồng ...hai người cùng một lúc... giật nẩy người và run lên một cách thỏa mãn , sung sướng ...tột đỉnh...
Thả lỏng người.. gối đầu lên cánh tay rắn chắc của chàng .., đưa cánh tay ôm nhẹ lấy vòng bụng mỉm cười nhìn chồng .., Khánh im lặng ôm hôn trên đôi má của vợ lần nữa ...rồi ngủ thiếp đi vì mệt mỏi , trong niềm hân hoan sung sướng , tuyệt vời mà những gì vợ yêu đã làm cho mình...
Nằm trong vòng tay yêu thương , ấm áp của chồng .., Phụng thật sự vui và cảm nhận , thật nhiều hạnh phúc , may mắn đến với cả ba mẹ con mình ...
Nhớ lại vào một đêm mưa lớn , Phụng quảy gánh hàng rong vào trú mưa , dưới mái hiên nhà của một người đàn ông đứng tuổi .. ..Đang miên man suy nghĩ về những đứa con nhỏ ở nhà , bỗng giật mình vì nghe giọng nói trầm ấm , của một người đàn ông phía sau hỏi " nhà em ở cách đây có xa lắm không ..? "
Hơi bất ngờ nên Phụng lúng túng cười và trả lời " Dạ , cảm ơn anh ..nhà em cũng gần đây thôi , nhưng vì mưa lớn quá , hơn nữa em đang bệnh nên không dám dầm mưa ..."
Vẫn bằng một giọng nói nhẹ nhàng , truyền cảm lôi cuốn " Mời em vào nhà tôi uống nước , chờ tạnh mưa hẵng về .."
Phụng ngập ngừng nửa không muốn vào , bởi vì chưa một lần quen biết người đàn ông này..., một phần cũng muốn vào nhà cho ấm vì đứng ngoài , mưa tạt ướt hết lạnh lắm , hơn nữa lại còn đang bệnh ...
Thấy vậy người đàn ông cười hiền lành nói " Em yên tâm , anh chỉ sống một mình .."
Không hiểu sao như một cái máy , Phụng bước vào nhà cùng với anh ...khép nép ngồi xuống ghế , cảm ơn anh và đưa đôi bàn tay , đỡ lấy tách trà nóng uống một ngụm nhỏ rồi đặt lên bàn ...Hai bàn tay Phụng lúng túng, đan xen mấy ngón tay lại cùng nhau ..
Anh giới thiệu mình tên Khánh , 58 tuổi li hôn vợ gần hai mươi năm rồi..." còn em thế nào ? "
Phụng cho anh biết tên , tuổi rồi nói thật rằng mình có ba con , li hôn cũng đã mười lăm năm ...Phụng kém anh 12 tuổi ...
Ánh mắt dịu dàng ấm áp , chăm chú nhìn thẳng vào mắt Phụng như hiểu , và thông cảm cho cuộc đời không được may mắn của Phụng ...Anh cười và an ủi Phụng " Đừng buồn nữa nghe em. Nhất định rồi em sẽ có một cuộc sống như ý thôi mà ..."
Đôi mắt Phụng ươn ướt ngước lên nhìn anh trả lời " Làm sao mà em có thể được anh ơi ..., Đâu ai có thể tốt và rộng lượng mà cưu mang em , người phụ nữ nghèo , lại có đến ba đứa con còn nhỏ dại ...!? "
Anh cười hiền lành " có mà , nhất định sẽ có mà em ..." Ngập ngừng anh nói tiếp " Nếu em không chê anh già , chúng ta có thể làm bạn được không em ? "
Phụng run rẩy luống cuống vì lời đề nghị quá bất ngờ , nhưng rất tự nhiên chân thành , thẳng thắn của anh ...Phụng im lặng không nói gì ..
Anh chậm rãi nói tiếp " Nói thật với Phụng , phụ nữ muốn làm bạn tình với anh không thiếu .., nhưng anh đang rất cần một người phụ nữ vừa là bạn tình , vừa là một người vợ thông minh nhu mì , hiền hậu đảm đang như em thì hiếm lắm ..., anh đã lớn tuổi nên có nhiều kinh nghiệm , để đoán biết tâm lý hay bản chất của người phụ nữ đang đối diện , trước mặt anh là người chân thật như thế nào .., giờ chắc em đã hiểu vì sao anh chọn em rồi chứ gì , suy đoán và sự nhận xét của anh rất tinh tế , và không sai bao giờ ..."
Anh lại gần cúi xuống khẽ hôn vào trán Phụng ...Đêm ấy , trong hoang dại Khánh và Phụng đã tìm đến với nhau ..hai tâm hồn cô đơn tự tìm đến với nhau, đã tìm ra sự đồng cảm ăn ý, và hợp nhất cùng nhau ...đó cũng là đêm định mệnh .., và từ đây cuộc đời Phụng đã rẽ ngoặt sang một hướng khác nhiều may mắn hơn ...
Một cuộc sống mới bắt đầu...
Khánh là một người đàn ông tốt , sống rất có trách nhiệm với vợ , và luôn yêu thương , lo lắng hết mình cho những đứa con riêng của Phụng ..., nên anh cố gắng đi làm để kiếm thêm tiền phụ cấp cho gia đình .., mỗi chiều đi làm về .., nhìn thân hình gợi cảm , khuôn mặt xinh xắn vui cười của vợ , thì mọi thứ mệt mỏi sau một ngày làm việc , dường như tan biến tất cả .., mà thay vào đó là sự sảng khoái , giúp cho cuộc sống thêm yêu đời , yêu người .. tinh thần anh trẻ trung , vui vẻ thêm nhiều hơn ...
Còn Phụng rất vui vì cuối đời mình rất may mắn , gặp được người chồng rộng lượng , tốt bụng như Khánh ..Phụng thầm nghĩ " Mình mãi mãi sẽ là người vợ ngoan hiền , cố gắng mỗi ngày hoàn thiện bản thân mình tốt hơn nữa , để không phụ lòng người chồng rất mực yêu quí của mình , đó cũng là một cách trả ơn theo cách riêng .., vì nhờ anh bao bọc , che chở cho mẹ con Phụng mới được sung sướng , hạnh phúc như ngày hôm nay...Cảm ơn chồng yêu của em rất nhiều..
Mỉm cười khi suy nghĩ đến đây ..Phụng nhướn người lên hôn nhẹ vào má chồng .., mùi thơm da thịt của chồng.., làm Phụng muốn hôn và gần gũi bên cạnh anh mãi mãi...
Phụng kéo mền xuống đắp kín đôi chân chồng kẻo chàng bị lạnh .., Phụng rúc đầu vào nách chàng .., nhờ hơi ấm của anh mà Phụng đi vào giấc ngủ .., ngon lành không hay biết..
Cám ơn anh về tất cả những gì anh đã làm cho em ..., Cám ơn anh rất nhiều vì sự bình yên , và vui vẻ rất nhiều mà mỗi ngày anh đều ban tặng cho em ...... Cám ơn rất nhiều chồng yêu của em ...
* Một câu chuyện ngắn , mình nghĩ lời văn viết không được suôn sẻ , trôi chảy cho lắm , bởi vì kiến thức của mình hạn hẹp .., mình không biết dùng từ diễn cảm sâu sắc xúc động , nhưng có lẽ cuộc đời mình kém may mắn , nên thường đoạn kết câu chuyện tình yêu , mình luôn mong muốn kết thúc câu chuyện một cách có hậu ...và mình đã kết thúc được đoạn kết như mong muốn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét