8 tháng 3, 2012

Hoa Muộn...


Hoa vươn mình chờ đợi...
Mấy tháng rồi...Chắc cũng  hơn trăm ngày , khi lần đầu mình gặp  nhau bạn nhỉ ..!? Bạn  khỏe không ? Chỉ là lời mình tự hỏi và gởi  gió mang đến cho bạn  . Đã biết bao lần mình tự hỏi , rồi tự trả lời :  Ừ ! thôi nhé bạn  vẫn khỏe . Mỗi ngày mình  nhấp chuột vô đâu , mình  đều cảm nhận có bạn  ở đó . Nhìn thấy bạn  hòa đồng vui vẻ cùng mọi người , mình  cũng vui,  an tâm vì bạn khỏe .
        Cuộc sống này ảo mà phải không bạn ? Chỉ có nỗi đau của mình  là thật thôi . Nỗi đau giày vò , ngày đêm gặm nhấm tâm hồn ,  trái tim mình  đến tận cùng...
     8/3 mình  không mong Hoa hay Quà tặng , nhưng mình  mong mỏi nhận sự bất ngờ 1 SMS từ nơi bạn , nhưng cũng không phải mong một lời nhắn là một lời chúc 8/3 .., mà chỉ mong nhắn gì cũng được ..miễn là có nhắn.., vì lâu lắm rồi không có nhận một tin gì....Điều mơ ước giản dị nhất , nhưng với mình sao cũng xa xỉ ...viễn vông quá...!!
    * Nhưng mà...bạn  còn nhiều việc phải lo ..cho mọi người ..bận rộn nhiều việc.. tâm trí đâu  bạn còn nghĩ và nhớ đến mình ...!!??
    Sáng . Nhìn ánh nắng ngập tràn tươi vui . Nhưng  lúc này đây sao mình  buồn và tuyệt vọng ,  đang vùng vẫy trong nỗi đau ... , không lẽ quá khứ  đau thương , giờ đây lập lại  thêm một lần nữa cho  mình .,..mơ ước một sự bình yên tĩnh lặng.. bao giờ....biết đến bao giờ...!!??
   Buồn . Đứng dậy . Ngập ngừng chân bước ra hiên nhà,  nhìn xuống góc vườn . Bỗng chợt nhận ra một bông hoa vàng rực , trên một cành quỳ khẳng khiu . Thật kì lạ , một đóa Hoa Quỳ nở muộn giữa tháng ba đẹp tuyệt vời , bên cạnh còn nhú thêm  vài cái nụ xinh xắn . Mình bước lại gần đưa  bàn tay đỡ lấy cánh Hoa tươi xinh ,  còn đọng lại vài giọt sương trong nhụy. Hoa vàng rực rỡ sáng  lung linh .
  Hoa Quỳ nở muộn . Quỳ ơi mi hãy cho ta một niềm tin giống mi nhé . Niềm tin một ngày mới đầy sức sống . Giống như bông  Hoa  nở muộn rực rỡ giữa tiết trời tháng ba
 ...Một cơn gió nhẹ lùa qua , những cánh Hoa rung rinh theo gió như đang mỉm cười .
Gió chỉ đến làm xao động đám lá quỳ  thôi...kỷ niệm, nỗi đau hãy như cơn gió đi...vụt bay đi nhé, gió ơi ..xin đừng mang cánh Hoa quỳ đi , Hoa  sẽ đau lắm gió ơi..

...Ảo giác...mơ hồ và xa xăm.. lo sợ.. liệu rằng  mọi thứ có dừng lại ở đây không...

    Mình hy vọng mọi thứ mãi mãi vẫn  còn và  sẽ không bao giờ  dừng lại ....
 
***         Chúc anh những điều tốt đẹp và duy trì mãi những niềm vui nha anh .

Không có nhận xét nào: