Mẹ Bướm đi làm từ sớm .., nghe tiếng Gà cất tiếng gáy lần đầu tiên , Mẹ vội thức dậy lo bữa ăn sáng cho hai mẹ con . Ăn sáng xong Mẹ tắm rửa.. gội đầu thật sạch bằng nước ấm cho Bướm ..Trước khi đi làm Mẹ không quên xịt một chút nước Hoa vào tóc Bướm ...
Mỗi ngày Mẹ tắm cho con gái yêu hai lần lúc chiều tối và sáng sớm ...nên cả ngày trên người Bướm lúc nào cũng tỏa một mùi hương dịu dịu ..nhè nhẹ ..
Mẹ đi làm Bướm trông coi nhà , rồi ra góc vườn nhà mình tha thẩn , bay lượn rồi đậu vào những cánh hoa khoai tím , hé nở mỏng manh nhưng quá đỗi dịu dàng.. đan xen lẫn vào những tán lá xanh mượt mà trên những luống khoai , rồi thầm thì gọi anh Cu Khoai thức dậy ra chơi cùng mình . ..
Ngoài Mẹ ra Bướm chỉ có anh Cu Khoai , là người bạn thân duy nhất . Mẹ mất sớm nên nhà anh giờ cũng chỉ còn.. hai Bố con sống với nhau .Ngoài căn nhà của mình , hai anh em Bướm xem góc vườn nhỏ nầy , là nơi yên tĩnh và trong lành nhất…Mỗi khi thấy anh Khoai buồn khóc vì nhớ Mẹ , Bướm thường an ủi dỗ dành , rồi lau khô nước mắt cho anh , vậy là anh nín khóc cười toet toét , nhưng bờ mi anh vẫn còn ngân ngấn lệ . Nhiều khi Bướm dỗ hoài anh Khoai không chịu nín , làm Bướm buồn phải khóc theo anh .
Mỗi khi nhìn Bướm khóc anh thương lắm , vội vàng Khoai ôm chặt Bướm lại , không cho Bướm khóc ..., nhưng dường như hiểu nỗi cô đơn của hai anh em , mới tí tuổi đầu mà đứa thì mất Cha, một đứa thiếu Mẹ ..hai anh em cố ôm chặt vào nhau lại tức tưởi nghẹn ngào ...Khóc mãi nước mắt cũng cạn khô ,mệt mỏi Khoai Bướm ngã lưng xuống đám cỏ xanh êm ái , Khoai gối đầu vào ngực Bướm , bàn tay Khoai đan chặt vào bàn tay mình say sưa ...ôm nhau ngủ ngon lành..
Giật mình tỉnh giấc ..mở mắt ra nhìn những tia nắng.. yếu ớt cuối cùng xuyên qua kẽ lá, ông mặt trời đã sắp xuống núi đi ngủ , quay qua thấy Khoai mỉm cười , rồi hôn vào làn tóc rối của mình .., chàng khen tóc Bướm thơm rồi ngập ngừng anh khẽ nói " Khoai rất thích mùi hương nầy ..Bướm cố gắng gìn giữ hương thơm tinh khiết nầy, mãi mãi cho anh Khoai .. Bướm nhá ..." Dường như e thẹn , đôi cánh bướm nghiêng nghiêng chao đảo , rồi gật đầu đồng ý ..
Bướm suy nghĩ : Chúng mình hãy xem nơi đây , là góc vườn kỉ niệm tình anh em , và cũng là tình yêu của Bướm và Khoai nha anh .., bởi góc vườn nầy là nơi đầu tiên Khoai và Bướm đã gặp gỡ nhau , chúng mình đã dành cho nơi nầy , như một góc nhỏ trong tim của riêng ta . Một góc nhỏ không sắc cạnh , mà tròn trịa bởi những kỉ niệm và yêu thương…
Nghe tiếng Mẹ dịu dàng gọi " Bướm ơi mẹ về rồi nè ", giật mình vội cắt đứt dòng suy nghĩ ... Bướm " Dạ " một tiếng rõ to . Anh Khoai ôm hôn mái tóc mình lần nữa . Vội vàng hôn nhẹ vào bờ môi mềm mại của Khoai , tạm biệt anh Khoai .., Bướm tung tăng bay lượn trên đôi cánh mềm mại , trở về ngôi nhà của mình , nơi có người Mẹ thân yêu của mình đang chờ đón...
* Mơ ước Khoai và Bướm sẽ có một ngày tay trong tay , mãi mãi suốt đời yêu thương .. bên nhau
* Viết cho anh khi màn đêm buông xuống , ..chỉ còn mình em giữa căn phòng trống trải và lạnh lẽo đến vô cùng...
* Viết cho anh những đêm em đã không còn rơi nước mắt…
* Ngày hôm nay em đã học cách mỉm cười và bước đi…Những gì đã qua , em sẽ để dành suốt đời và nhớ mãi ...
*Bởi vì giờ đây em biết anh vẫn còn nhớ đến em , và anh vẫn đang yêu em rất nhiều ...
Giờ đây em hiểu ..Lãng tữ là như thế đó , anh rất bận ...bận đến nỗi không còn thời gian , lo tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình..., vì anh dành hết thời giờ lo mưu tìm hạnh phúc , cho những ai đang còn thiếu thốn.., còn đau khổ trên cõi đời này ...Xin cảm ơn anh rất nhiều ...
** Lãng Tử của em là như thế đó ...Chúc anh luôn an lành - bình an .
Yêu thương anh ...Lại còn nhớ...nữa ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét