11 tháng 1, 2012

Chuyện Hoa Dã Quỳ và Tôi ...

Dã quỳ dịu dàng khoe sắc

Xin kể bạn nghe chuyện ngày xưa
Ở một vùng quê nghèo  xa lắm
Có người thiếu nữ tuổi trăng rằm
Tóc dài thơm mùi hương của Mẹ
Tuổi thơ ngây nên thường mơ mộng
Nụ cười xinh đôi má ửng hồng
Đôi mắt biết cười trước bình minh
Áo dài trắng nữ sinh tha thướt
Nửa hiền lành nửa vừa tinh nghịch
Nửa dễ ghét nửa thật đáng yêu

Tự ví mình như loài hoa dại
Hoa dã quỳ chịu được  nắng mưa
Hoa vàng rực rỡ nhưng không hương
Vừa đẹp hồn nhiên vừa hoang dại
Hoa đôn hậu dịu dàng trong sáng
Đẹp giản dị như nàng thiếu nữ
Tuổi trăng rằm gió run mắc cỡ
Môi gió thơm hôn nhẹ  Hoa Quỳ
Dã quỳ đắm đuối tình thăng hoa
Gió đã về thắp  sáng niềm tin

Người thiếu nữ ấy chính là tôi
Hoa dã quỳ Hoa của bình yên
Hoa nở rộ khắp miền đất nước
Nhiều đêm Hoa dã quỳ thao thức
Muốn  dâng tặng những điều nhân đức
Hoa chạnh lòng nhiều nỗi xót xa
Thương lắm những mảnh đời bất hạnh
Hoa ước mơ kết nối vòng tay
Gió về lòng Hoa bớt đắng cay
Hoa - Gió đốt sáng lên ngọn lửa

Thắp sáng đời ngọn lửa tình thương
Hoa đôn hậu rực rỡ vàng tươi
Cho dù mưa nắng vùi dập Hoa
Hoa vẫn cố vươn mình trong nắng
Đợi Gió mang  tình yêu hạnh phúc
Hoa dã  Quỳ  mong Gió Trở về
Chúc Gió Xuân năm mới An Lành
Nhiều may mắn An Khang Thịnh Vượng


 Trích chùm Thơ ( Hoa và tôi )
Đ.L ngày 11-1-2012
Đăng bởi Nước ngược Dòng





Không có nhận xét nào: