
Mình vẫn thức sớm như mọi ngày ..., để đón nhận làn gió se se lạnh từ ô cửa kính ùa vào nhà... Nghe vài tiếng chim hót bên góc hiên nhà , bâng khuâng ngắm nhìn bầu trời còn bao phủ trong làn sương mờ , như làn khói mong manh đang lang thang trôi....
Buổi sáng nhìn bầu trời tuyệt đẹp ...không biết nói gì hơn ....chỉ biết diễn tả cảm xúc cô đọng bằng hai từ nhẹ nhàng là " tuyệt đẹp " mà thôi... Mình chỉ thích dùng từ đơn giản vậy thôi, không thích cầu kì , bởi vì bản tính mình vốn luôn giản dị , yêu thích những thứ thuộc đơn giản thôi...
Sáng thích đi bộ... rồi lang thang rảo bước chân dạo khắp phố phường, rồi ghé vào quán cà phê nào đó , uống một tách cà phê nóng , mặc dù không thích uống cafe cho lắm , nhưng mình thích vào quán như một cách giải trí rất đỗi riêng tư.....
Một mình ..một tách cà phê vẫn thấy vui theo cách riêng của mình... |
Ly cà phê ngày mới bốc khói thơm ngan ngát , đượm chút đăng đắng trôi dần từ từ... cũng đủ cho một tĩnh lặng.. Đầu tựa vào thành ghế lắng nghe khúc nhạc buồn trôi chậm, cảm nhận một sự bình yên thanh thản lạ lùng.....
Tuổi đời không còn trẻ , nên cái hồn nhiên ngây thơ cũng chả còn là bao..., cảm xúc thì bất chợt thăng trầm đột ngột ...chợt đến chợt đi...cũng không đủ rộng để lấp cho vừa lòng người....
Mỗi ngày mới mình luôn tin rằng ...ngày khởi đầu là một ngày nắng đẹp..., và mình thấy yêu lắm những buổi sáng trong lành ,bình yên như thế này...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét