13 tháng 6, 2012

Đêm và nỗi nhớ...

Đêm..và nhớ..
     Thời gian có thể làm cho tuổi đời con người nhiều hơn . Thời gian cũng có thể đưa ta  đi trên một khoảng trời mây màu hồng , nhưng có lúc nó lại cho ta rơi vào một khoảng không gian xám xịt , buồn tủi...
    Thời gian đang lững thững chậm chạp bước đi , nhưng có thể bất ngờ lướt qua  trong bóng đêm ,  nó muốn an ủi ...làm bạn cùng với người đàn bà cô đơn đang buồn giữa đêm khuya .. , dường như nó hiểu nỗi rạo rực..,  khao khát những điều giản dị nhất , đời thực nhất ...nhưng cũng buồn  đau nhất của một kiếp sống làm người...
     Đêm đen ... Ta không thể nhìn thấy được gì ngoài một màn đen lớn bao phủ không gian ....
      Đêm ...nhắm mắt lại ...Bỗng ...ta nhớ về tuổi thơ .., nhớ mùi hương lài thơm dịu  nhờ cơn gió nhẹ đưa thoáng qua  ...
      Đêm nhớ Mẹ....nước mắt rơi  ... , tuổi thơ.. mỗi khi  bệnh được dịp nhõng nhẽo Mẹ hiền .., nũng nịu  và cuộn tròn người trong vòng tay  ấm áp của Mẹ ngủ một giấc dài .. , còn Mẹ lo lắng sờ trán , thức canh chừng ta suốt đêm không ngủ.., thỉnh thoảng được Mẹ lén hôn nhẹ vào đôi má ửng đỏ vì đang bị sốt...
     Đêm nhớ Mẹ ...,  nhớ lắm...mỗi khi đi chợ về ...ta vui mừng chạy ra cổng đón Mẹ .., Mẹ không bao giờ quên mua miếng bánh , trái ổi hay những cái kẹo về chia cho mấy chị em...
Đêm tinh khôi...có lẽ là không của riêng cho ai..mà dành cho tất cả mọi  người ...
  Đêm là kí ức của tuổi thơ ,  là hiện tại.. hay  tương lai tuổi già của ta và mọi người...
       Đêm....Ta ngồi đợi ai bên cửa sổ để ngỏ..
       Đêm ...đi qua lặng lẽ cùng với giấc mơ nhớ thương của ta...
       Sáng...Bỗng giật mình...nghe tiếng chim gì vừa mới hót .., và hàng thông reo cất lên bản nhạc tình ca... du dương trong trẻo cao vút lên giữa đất trời xanh thẳm...
       Tôi thức dậy..Khoác hờ chiếc áo lên vì bộ đồ ngủ không đủ ấm..và mở tung cánh cửa sổ ..., ánh sáng tràn ngập khắp căn phòng ...
       Hơi lạnh chớm nhẹ trong tiết trời tháng sáu..., không đủ để rét run người .., mà nó chỉ lạnh đủ để nhớ và thương ...không lời..., nhẹ nhàng...
       Suy  nghĩ ...giá như cuộc đời ta đang bình yên...thì còn nỗi vui nào hơn thế....
     




Không có nhận xét nào: